Một vệt trắng hình lưỡi mác
Trên nền xanh
Đổ gập xuống nỗi kinh ngạc
Hoa loa kèn,
Ngữ pháp lập thể của cây trombone thực vật
Thổi trong bóng chiều
Rung những sợi lông mi vàng óng
Bay qua khung cửa sổ,
Không có ai bên bàn
Trên tường không có bức phiên bản Tô Ngọc Vân
Không có cả tiếng khóc
Của chiếc lọ men rạn,
Phố vắng hút theo tiếng kèn siêu âm
Tôi là con ong lạc lối
Tìm câu chuyện cổ tích Andersen
Ngủ trong đoá hoa lớn của mùa hè,
Giấc mơ tháng Tư gọt từ đá
Trồi lên những vòm cửa gothic
Sao em dầy vò mãi hai bàn tay gầy guộc
Madonna Lily?
(Phan Đan)

Hoa loa kèn em cắm chờ anh
Anh không đến từng nụ hoa vẫn nở
Cứ hào phòng tỏa hương theo gió
Làm sao dồn bắt được mùi hương
Hoa loa kèn chẳng đợi được anh
Những cánh trắng xanh xao biết mình có lỗi
Em muốn khóc bởi không sao giữ nổi
Dăm nụ hoa trong e ấp dịu dàng
Hoa vô duyên hay là em vô duyên
Những chiếc loa không gọi được anh cứ lặng im chờ đợi
Nhưng em biết nếu chiều nay anh đến
Trong không gian vẫn còn chút hương thầm
(ST)