OFFLINE 8
lycafebuon288

Tháng tám mùa thu lại về
Anh em 7X tựu tề off line
Hành lý mang khoác trên vai
Bến xe Ngọc Khánh lúc hai giờ chiều
Cơn mây nhẹ gió lá xiêu
Lòng người ấp ủ bao điều nói ra
Thác Đa Hà nội bao xa
Bẩy mươi cây số thôi mà bạn ơi
Sau một vài phút nghỉ ngơi
Ô tô lăn bánh tới nơi hẹn hò
Trên xe cười nói thiệt to
Nghĩa ta trưởng nhóm diễn trò đầu tiên
Chỉ xin mười phút làm phiền
Cảm ơn tất cả thành viên rất nhiều
"Sao hôm rụng xuống" bao nhiêu
Bấy nhiêu giọng hát vang lên ngút ngàn
Nỗi nhớ chẳng thể phai tàn
"Sơn đông" ngồi nhớ "Sơn tây" rất nhiều
Núi cao cao đến bao nhiêu
"Niềm tin chiến thắng" lòng chiều người đi
Dẫu biết rằng có chia ly
"Đêm nay ra trận" tiếc gì tuổi xuân
Dù cho không áo không quần
Anh em vẫn cứ hành quân đường dài
Súng đạn giặc bắn bên tai
"Trường Sơn nhớ Bác" đêm dài khúc ca
"Ba bà đi chợ đường xa
Bán đi chẳng được la cà lon ton
Ba bà đi bán lợn con
Bán đi chẳng được lon ton chạy về"
Một hai chung thuỷ lời thề
"Gửi em ở cuối Sông Hồng" vang lên
Mấy anh mấy chị ngồi ngồi trên
Quay lên quay xuống hát bài "làng tôi"
Bác tài xế quá lôi thôi
Để Huyền ngó thấy "túi toàn đô la"
Bác bảo Huyền ngồi quá xa
Gần thêm chút nữa anh boa it tiền
Nếu em mà thấy anh phiền
Tui đây sẽ lấy tăng tiền anh em (chit …..)
Mọi người cùng hát cùng xem
Nguyệt ca vọng cổ quê mình Bắc Ninh
Xong lại cứ nói linh tinh
Em chỉ hát với "một mình anh thôi"
Trời ơi đất hỡi trời ôi
Bao nhiêu anh cứ "thôi rồi Lượm ơi "
Sau vài trục phút nghỉ ngơi
Thác Đa xuất hiện chân đồi núi kia
***
Đức Nghĩa trưởng nhóm ngó tia
Dẫn đường chỉ lối đầm đìa mồ hôi
Áo quần xộc xệch lôi thôi
Tay thì gọi điện tay lôi mọi người
Diệp Anh khuôn mặt rất tươi
Chạy ngang chạy dọc nói cười không ngơi
Chí phèo xách dép tả tơi
Đuổi theo để chụp kịp thời cho em
Mọi người đứng đó ngó xem
Tạo hình tạo dáng Diệp em thế nào
Em xinh em đứng bờ ao
Diệp Anh xinh đứng chỗ nào cũng xinh
Tình hình là rất tình hình
Sắp đặt chỗ ngủ cho mình ở đâu
Ban tổ chức quá nhức đầu
Con trai cứ muốn nằm âu yếm mà
Thôi đành phân nửa ngôi nhà
Đàn ông một phía đàn bà một khoang
Giữa là khoảng trống thênh thang
Đến đêm cấm được mò sang bên này
Nghe đến bóng đá rất hay
Vội vào phòng ngủ loay hoay thay đồ
Mấy anh rồi lại mấy cô
Mặc xọc tà lửng quần đùi may ô
Miệng cười nói nói bô bô
Sân bóng thẳng tiến mình zô đi nào
Đường gần thì phải leo cao
Đường xa lại phải lao đao bộ hành
Thương cho mấy chị mấy anh
Quen đường Hà nội cũng đành phải theo
Núi cao cao mấy cũng trèo
Bao nhiêu bậc núi bấy nhiêu bậc tình
Hằng Lê tim đập thình thình
Chân tay mỏi mệt như rình rơi ra
Vậy mà em chẳng kêu ca
Âm thầm nhịp bước lê la vượt đèo
Lòng mang nặng khúc hát chèo
"Đèo cao thì mặc đèo cao"
Bà leo tới đỉnh bà cao hơn mày"
"Xin chị đừng quá chua cay"
Sân bóng phía trước hiện ngay tức thì
Phân đội bóng đá hai chi
Chi thì mặc áo chi kia cởi trần
Cổ vũ cũng phải được phân
Chia đôi xẻ nửa góp phần thêm vui
Bóng chuyền bóng đá bóng chui
Qua đầu qua háng qua đùi anh em
Chị em cổ vũ đứng xem
Miệng hô tay vỗ thèm thuồng ước ao
Uớc sao cho đến ngày nao
Con trai con gái đồ nào trao nhau
Anh Ân đá bóng quá mau
Bóng vừa chuyền tới quay người sút ngay
Bóng bay góc trái khung thành
Hoà cỏ đứng bành bóng thẳng vào goal
Chị em không áo ôm hôn
Nhẩy lên xung sướng chồm chồm hát ca
Bên thua vừa đá vừa la
Anh kia đá thế ta cho ra rìa
Ôi thôi bóng đến rồi kìa
Anh Ân lại tỉa bóng cho anh Hùng
Chú Hoà chạy cứ lung tung
Bóng thì không chặn để Hùng tự do
Khán giả mặc áo thấy lo
Cứ đá kiểu này bóng cho vào liền
Quả thật phán đúng như tiên
Chỉ sau hai phút bóng liền được ghi
tỷ số thật quá lâm li
chưa hết hiệp một đã ghi bốn bàn
Hiệp một đã đến hồi tan
Hiệp hai còn phải gian nan hơn nhiều
Làm sao kỳ diệu một điều
San bằng tỉ số chiêu thêm một bàn
Ôi thôi điều đó hãy khoan
Cún con nằm đó kêu than rút dùm
Mọi người kéo đến tùm lum
Đức Minh béo khỏe rút dùm cún đi
Vậy mà chưa thấy đỡ gì
Hà em kéo giúp bảo trì chuột đi
Sau một khoảnh khắc tức thì
Cún con đứng dậy bước đi bình thường
Bên trần đá quá phô trương
Toàn cho bóng chạy hết đường biên ngang
Tỷ số cứ thế leo thang
kết thúc trận đấu rao làng sáu hai
Chị em được dịp xem hài
Cún con Hoà cỏ diễn tài hơn phim
***
Thác Đa buổi tối im lìm
Anh em tắm rửa đi tìm chỗ ăn
Đức Nghĩa suy nghĩ lăn tăn
Nên ngồi bàn gấp hay ăn bàn tròn
Bồi bàn chạy lại lon ton
Mong anh hiểu giúp em còn chỗ kia
Nào rau nào thịt nào bia
Mâm thì ngồi hát bịa tia chú Hoà
Bao giờ Hoà có toà nhà
Người ta sẽ gọi là "Hoà đại nhân"
Lớn lên Hoà sẽ thành thân
Người ta mới gọi mới kêu "thân hoà"
Khi nào Hoà bắt được gà
Người ta lại gọi lại kêu "gà Hoà"
Nhưng vì Hoà rất thích hoa
Nên người ta gọi "Hoà hoa lá cành"
Cuộc nhậu càng uống càng tanh
Hết đi mâm nọ lại chành mâm bên
Niềm vui càng được nhân lên
Đoàn Hương xuất hiện như tên lao vào
Anh em chạy đến ào ào
Người ôm kẻ kéo lôi vào nhậu luôn
Bia chai trong két cứ tuôn
Chai kia chưa hết bật luôn chai này
Mặt tai ai nấy đỏ gay
Tất cả đứng dậy hát ngay mấy bài
Anh Ân quả thật có tài
Dốc một hơi hết úp chai lên đầu
Có anh chẳng biết đi đâu
Đi vào nhà tắm gục đầu cho ra
Xong rồi vẫn hát vẫn ca
Anh xin dành hết mặn mà cho em
Bao nhiêu là thịt là nem
Nhưng vì say quá nên em xin dừng
***
Bước sang giai đoạn tưng bừng
Nhà sàn điện bật sáng tưng đón mời
Anh em chẳng được nghỉ ngơi
Về đến nhà Sàn đã mời chơi ngay
Dạo đầu là bước cầm tay
Trao nhau phần thưởng cho "cây bút vàng"
Mọi người hơi chút ngỡ ngàng
Điện thì vụt tắt nến kia trang hoàng
Rồi bài sinh nhật nở vang
Chúc mừng sinh nhật liên bang ba người
Khuôn mặt ai nấy đỏ tươi
Cầm dao cắt bánh mời người cùng ăn
Tìm bạn quả thật khó khăn
Sờ tai bứt tóc băn khoăn đoán mò
Minh Nguyệt thật khéo làm trò
Dựa khăn bịt mắt tay cho vào cù
Minh Phong ngồi cứ gật gù
Miệng cười toe toét u u trong mồm
Chị em nhún nhẩy chồm chồm
Nguyệt em đã biết lông xồm là Phong
(em Nguyệt túm được lông chân của Phong)
Chú Thành số quá long đong
Diệp Anh xinh thế lại thòng Lan Hương
Để rồi chú gặp tai ương
Gập người cúi xuống ngoan cường hôn chân
Mà đâu chỉ có một lần
Hôn xong lại nhớ bần thần hôn thêm
Cuộc tình đẹp nhất một đêm
Uyên ương đôi lứa êm đềm trao nhau
Phương Nam chỉ muốn có mau
Nụ hôn cháy bỏng em Hà tặng ban
Em Hà dở mếu kêu than
Mũi anh nhọn thế em van anh rồi
Phương Nam không muốn cho thôi
Quỳ gập người xuống chìa môi cho gần
Hà em cảm thấy phân vân
Người không nhúc nhích cứ đần mặt ra
Phương Nam cứ nói ba hoa
Lý thuyết thì tốt nhưng không thực hành
Hai bên quỳ đối song hành
Cùng nhau nguyện ước mong manh câu thề
Sau này anh có đánh đề
Em nguyện đánh phỏm tiền về bao la
***
Trời xanh gió mát chim ca
Ta đi chơi sáng bao la đất lành
Cùng nhau ra bãi cỏ xanh
Chơi trò trao đổi "yêu anh yêu nàng"
Tình yêu sao quá phũ phàng
Tình vừa chớm nở vội vàng bay đi
Yêu nhau xin chớ chia ly
Để rồi ôm hận được chi hỡi chàng
Ước gì anh cưới được nàng
Mua bàn chải sắt cho nàng đánh răng
Yêu nhau xin chớ lăng nhăng
Để rồi mang bệnh vào thân có ngày
Tình yêu vị ngọt vị cay
Vậy mà ai cũng loay hoay bước vào
Tình yêu như củ su hào
Cho kho thì tiếc cho xào thấy lo
Khi yêu chớ có bom bo
Cho đi thì ít nhận cho thì nhiều
Đã yêu xin nói là yêu
Còn không cứ nói một điều cho xong
Yêu phải gạn đục khơi trong
Nhà giàu thì đến long đong thì về
Chớ tin ước hẹn lời thề
Ra đường gặp bướm lời thề nó bay
Hai bên hát thật là hay
Hát hồi hát tái bên này mới thua
Lại sang tiết mục te tua
Kéo co phân định thắng thua thế nào
Dây thừng chập lại nối vào
Hai bên dùng sức ào ào kéo nhau
Kết quả phân định quá mau
Chỉ trong hai phút thua đau quá chừng
Bên thắng nhảy cứ tưng tưng
Niềm vui chiến thắng tưng bừng nở hoa
Mọi chuyện đâu phải đã qua
Bắt bên thua chạy những ba bốn vòng
Số kiếp lận đận long đong
Vì thua cứ phải chiều lòng hát theo (cuộc đời vẫn đẹp sao)
Hê hê lại có một kèo
Ai mà thắng được cho trèo lên lưng
Cún con mặt cứ dửng dưng
Chuyện này với cún đã từng xảy ra
Có thương thì thương em Hà
cứ tưởng cún yếu tới đà chơi ngông
Để rồi phải cõng nhông nhông
Sau này lấy chồng có nhớ cún không
***
Mặt trời mọc phía đằng đông
Đặng Hằng uống rượu nói không lên lời
Bữa trưa vui quá trời ơi
Mọi người tất tả tơi bời rượu bia
Xa xa dãy phái đằng kia
Chí phèo thị Nở đang chia đôi phần
(Anh Bình cho………ăn chè)
Trên Sàn giọng hát vang ngân
Rót ly rượu trắng ân cần trao tay
Lúc đầu còn đứng thẳng ngay
Sau vì nhạc đập vung tay qua đầu
Nào mông nào ngực kiểu Âu
Chân đi phình phịch pha mầu kiểu Phi
Giang tay ưỡn ngực châu gì
Gập người cúi xuống tức thì châu Tinh
Cả nhà dập dập dình dình
Ra về lòng cứ lặng thinh đứng nhìn
***
Ô tô còi báo bin bin
Mang hết đồ đạc cùng ìn lên xe
Huyền sao giọng nói o e
Trò chơi Cậu Cẩn "cựa cò" Cô Châu
Cô Châu có phải vừa đâu
"Cô cầm cái cẳng" đạp ngay vào đùi
Cậu Cẩn tránh né giật lùi
"Cậu cầm cái cùi" cậu thụi vào hông
Cô Châu nhẩy bổ nhông nhông
Quay đầu "cứa cổ" huýnh mông cậu liền
Cậu Cẩn đau quá phát điên
Đưa tay "cầm cái …" cô Châu ấn vào
Cô Châu bị đẩy ngã nhào
Bật người đứng dậy lao vào chộp ngay
Cậu Cẩn thấy vậy rất cay
"Cầm cái ....... cù cọt" đập ngay vào người
Cô Châu cứng cựa đười ươi
Nhìn nhau một lúc rồi cười với nhau
***
Quãng đường trôi thật là mau
Ước chi thêm nữa cùng nhau chuyện trò
Cùng nhau mình hát mình hò
Tình thân nguyện sẽ trao cho nhau nhiều
Cuộc vui vui đến bao nhiêu
Cũng phải đến lúc nói điều chia tay
Hẹn nhau ta lại xum vầy
Offline lần tới tràn đầy niềm vui.
The end.